Tướng quân mặt lạnh Lý Hạo một ngày nọ ngã lên người lang trung xinh đẹp Lâm Tầm Nhụy, không những túi tiền biến mất mà ngay cả trái tim cũng chẳng thấy đâu~
Tuyệt thế phế vật? Một cô gái xấu xí ? Ta chọc mù các ngươi mắt chó! Ta là đỉnh cấp thợ săn tiền thưởng Lệnh Hồ Thanh Tuyết, xuyên không đến cổ đại khiến ta biến thành kẻ yếu ớt? Không thể! Niết Bàn trở về, đánh ác nô người ngã ngựa đổ, ngược cặn bã nam, đánh Bạch Liên hoa ! hơn nữa lại đưa tới vô số mỹ nam chen chúc lấy lòng...
Cự Tuyệt Bạo Quân Chuyên Sủng: Hung Mãnh Vương Phi
Nàng là thiên tài đặc công, nhưng lần thứ nhất làm nhiệm vụ lại chịu thất bại thê thảm mà xuyên việt rơi xuống giường rồng, cắt ngang lúc bạo quân đang "làm việc". Nàng thân trúng thuốc mê, lại xem bạo quân như là vịt, ăn xong thì chùi đi, còn để lại chút tiền boa. Nữ nhân này thật là khinh người quá đáng mà!!!!
Hắn là Tu La, là kẻ khát máu mà người người nghe đến đều biến sắc nhưng lại chỉ sủng ái duy nhất nàng. Tẩm cung , hắn mở áo trên ngực ra nằm trên giường: "Ái phi, Cô đói rồi" (Cô là cách xưng của vua chúa thời xưa). Nữ nhân nào đó lại chống đối, càng thế khiến hắn càng kêu thuận miệng, hất tà áo cúi người cắn lên cổ hắn: "Thật trùng hợp, ta cũng đói bụng rồi!". Đôi mắt màu đỏ, giọng nói trầm thấp, người nào đó nằm dưới và vật ...